Có những chiều gió cứ hắt heo bay
Mắt em gầy mang mang một huyền
thoại
Mây chở nắng se trên nhánh hoa
dại
Em chở hồn anh se vào trời xanh.
Có những chiều bên thềm suối vắng
thênh
Tiếng em hát trôi róc rách theo
dòng.
Chim xao cánh ngỡ thiên thai đi
lạc
Em khẽ cười mây trắng bỗng mênh
mông.
Có những chiều anh ngồi đếm hư
không
Để nỗi nhớ cứ dâng trào tha thiết
Lá hồn nhiên những điều không thể
biết
Cứ thả mình rơi vọng khoảng không
tên.
Có một chiều nắng đổ bóng chông
chênh
Em xa ngái tóc dài hui hút gió
Anh thẫn thờ ôm niềm đau bé nhỏ
Em chợt về nơi đâu có tên anh.
Rồi những chiều có một kẻ lữ hành
Đi kiếm tìm bóng người thương
thuở trước
Gió ngàn ru bóng trăng ngà thẫn
thượt
Đưa hồn người vào cõi mộng thiên thu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét