Gió lăn tăn cỏ rối,
Em lăn tăn nỗi niềm,
Nhớ thương anh quay quắt,
Dáng hình khắc trong tim.
Anh là miền hạnh phúc
Mà em hằng ước ao.
Chỉ cần nhìn anh nói,
Thác lòng em tuôn trào.
Đôi mắt anh ấm áp,
Khiến em có niềm tin.
Trong giấc mơ còn thức,
Em gọi tên mối tình.
Nhưng anh ở bên em,
Mà sao xa, xa lắm…
Anh như làn khói mỏng
Tan nhanh vào hư không!
Tình em, anh không biết,
Bởi em yêu đơn phương.
Đối với anh, em chỉ
Như người dưng qua đường!
Em đến muộn một bước,
Thật buồn, phải không anh?!
Trái tim em vụn vỡ
Như hoa nát trên nhành.
Từ xa và phía sau,
Biết chăng anh yêu hỡi,
Mắt em trông vời vợi
Anh sánh bước bên người.
Có lúc em buông xuôi,
Có lúc em dằn dỗi,
Có lúc em bối rối,
Có lúc em khóc thầm…
Thế giới anh, không em;
Thế giới em, cô lẻ!
Yêu mà đau đến thế!
Em khóc lặng ngàn năm!
Thôi, chúc anh hạnh phúc
Với lựa chọn của mình!
Em nằm cùng mây trắng,
Đi về phía bình minh!
4/3/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét